Thậm chí, tôi có một cái tên khác ở Chùa và tôi cũng đã quy y cửa Phật ngay từ bé. Trong những chuyến đi lễ bái cùng người lớn và bạn bè của mẹ tôi, thì tôi là file đính kèm của mẹ.

Nhưng kì lạ một điều, một đứa rất thích nghe và tìm hiểu về tâm linh như tôi lại vẫn luôn tự đặt cho mình 1001 những câu hỏi về thế giới này. Giống như một đứa trẻ vừa mới khai sinh, không biết lý do tại sao mình tồn tại trên trái đất này ý?
“Tại sao lại có trái đất?”
“Tại sao lại có con người?”
“Mục đích của sự sống loài người là gì?”
“Sau này chết đi thì sẽ như thế nào?”
“Bắc thang lên hỏi Ông Trời, thế Ông Trời là ai?”
“đến Phật cũng phải chỉ tay lên Trời?”
Và cứ thế những câu hỏi tương tự luôn ở trong đầu tôi… mỗi lúc nghĩ đến và chưa tìm ra được câu trả lời thì tôi lại cảm thấy bế tắc, cảm giác như bộ não muốn bay ra khỏi vũ trụ vậy ^^ (đây là sự thật nhé!). Tôi cảm thấy mông lung về cuộc đời!
Rồi bỗng đến một ngày, khi tôi được biết và tin nhận Chúa Giê-xu thì tôi đã hiểu ra được nguồn gốc cốt lõi của những câu hỏi trên đến từ đâu.
Tôi biết thế giới và loài người được bởi ai mà tạo dựng nên.
Tôi biết mục đích sống của chính bản thân mình là gì.
Tôi biết Ông Trời là ai.
Tôi biết khi chết đi thì tôi sẽ ra sao.
Điều phước hạnh nhất trong cuộc đời tôi là được biết đến Chúa Giê-xu. Sau 3 năm được trải nghiệm một đời sống có Chúa, tôi chỉ mong ước rằng người thân và tất cả mọi người trên thế giới này ai nấy cũng đều được nếm trải sự tốt lành của Ngài.
Lúc tôi cảm thấy thất vọng và chán nản nhất thì Ngài là Đấng rịt lành mọi vết thương lòng của tôi.
Lúc tôi tự ti và mặc cảm nhất thì Ngài đến bên và an ủi tôi. Ở trong Ngài, tôi có sự tự tin; tôi cảm thấy mình có giá trị vì tôi là một tạo vật đẹp đẽ mà Ngài đã tỉ mỉ nắn nên.

Lúc tôi lo lắng, sợ hãi, bất an thì Ngài cho tôi nhận ra một điều: “Sự bình an thật không phải là sống một cuộc đời không có biến cố, mà là sống trong biến cố nhưng vẫn luôn cảm thấy có được sự bình an”.

Con người chỉ là cỏ khô, hoa rụng. Chúng ta không biết ngày mai sẽ ra sao, chúng ta cũng không thể tự đếm số ngày mà mình ở trên đất là bao lâu.
“Không ai biết được điều gì sẽ xảy ra, ai có thể nói trước được điều gì?”
– Truyền Đạo 8:7
Nên tôi biết chắc một điều, nếu cuộc đời tôi không có Chúa thì sâu thẳm trong tôi vẫn luôn cảm thấy sợ hãi và lo lắng những điều không tên của cuộc đời này.

Ngài là sự bình an thật mà con người vẫn luôn tìm kiếm. Chỉ có ở trong Ngài thì mới có sự bình an trọn vẹn!
“Đức Giê-hô-va phán: “vì chính Ta biết chương trình mà Ta hoạch định cho các con, đó là chương trình bình an chứ không phải tai hoạ, để ban cho các con một tương lai và một hi vọng.”
– Giê-rê-mi 23:11
Chúa là tài xế xe cuộc đời, tôi tự hào vững tin nơi Người – thẳng phía trước vì tôi có Chúa của tôi!
“Hãy mời Chúa Giê-xu vào chỗ tài xế trên chiếc xe đời bạn!” – Rich Warren
(Bài làm chứng của Cẩm Anh – tín hữu của HTTL Mùa Gặt)
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT