Trong đêm con tàu Titanic bị chìm tại vùng biển Bắc Đại Tây Dương trong lần đầu tiên hạ thủy (ngày 14 tháng 4 năm 1912), có 1.528 người đã chìm xuống vùng biển băng giá. Đây là vụ tai nạn đường thủy thảm khốc nhất trong lịch sử. Mục sư John Harper, sau khi đưa con gái duy nhất của mình lên thuyền cứu sinh, người ta thấy ông bơi một cách điên cuồng tìm đến với những người đang lênh đênh trên mặt nước, để tìm cách dẫn họ đến với Chúa Giê-xu trước khi những người này bị chìm trong lòng đại dương.
Mục sư Harper bơi đến chỗ một thanh niên đang tìm cách bám vào một mảnh vỡ của con Tàu. Giữa danh giới sống – chết mong manh, Mục sư Harper hỏi anh ta: “Bạn được cứu chưa?” Người thanh niên trả lời: “Chưa!”
Lập tức, Mục sư Harper đã cố gắng dẫn anh ta đến với Chúa Giê-xu Christ. John Harper sau đó đã cởi áo phao của mình ném cho người thanh niên này và nói: “Đây! anh cần cái này hơn tôi!” và bơi tới chỗ người khác.
Trong số 1.528 người bị chìm vào lòng Bắc Đại Tây Dương đêm đó, sáu người đã được cứu bằng xuồng cứu sinh. Một trong số họ là người thanh niên đã bám vào mảnh vỡ của con tàu. Bốn năm sau, tại một cuộc họp của những người sống sót, người thanh niên này đứng dậy, và trong nước mắt kể lại cách John Harper đã dẫn anh ta đến với Chúa.
Mục sư Harper đã cố gắng bơi trở lại để giúp đỡ những người khác, nhưng vì giá lạnh quá, ông đã nhanh chóng bị đuối sức. Những lời cuối cùng của ông trước khi chìm xuống vùng nước lạnh giá là: “Hãy tin vào Chúa Giê-xu và bạn sẽ được cứu.”
Ngày nay, Hollywood có nhớ người đàn ông này không? Không! Không sao cả. Tôi tớ của Đức Chúa Trời đã làm những gì mà Chủ muốn làm. Trong khi những người khác đang cố gắng tìm đường lên thuyền cứu sinh, và ích kỷ cố gắng cứu lấy mạng sống của chính họ, thì John Harper đã từ bỏ mạng sống của mình để những người khác được cứu. Đó là tình yêu!
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT
Nguồn: HTTLVN-MB