Kể từ ngày tôi xưng nhận Chúa Giê-xu là cứu Chúa của cuộc đời mình đến nay đã được tròn 3 năm. Bước đi cùng với Chúa, quả thật có hàng ngàn kinh nghiệm tuyệt vời và đầy mầu nhiệm, nhưng một trong số đó tôi muốn chia sẻ hôm nay là về sự cầu nguyện.
Mặc dù đã theo Chúa 3 năm, nhưng chỉ khoảng hơn 6 tháng trở lại đây, tôi mới thực sự được chiêm nghiệm quyền năng của sự cầu nguyện. Trước đó, tôi là một người khá “cứng lòng” với sự cầu nguyện. Mọi người biết đấy thật không dễ gì để trò chuyện một mình, hay cầu xin điều gì đó với một Đấng “vô hình” mà mắt mình không thể nhìn thấy, tay mình không thể sờ chạm. Tất nhiên tôi cũng đã được Chúa thực sự đáp lời nhiều lần, cho những nhu cầu thuộc thể, nhưng có lẽ chừng đó vẫn chưa đủ thuyết phục được tôi “mặn mà” hơn trong sự cầu nguyện với Chúa. Trong các buổi nhóm tế bào, khi đến thì giờ cầu nguyện, lòng tôi lúc nào cũng chỉ mong mọi người cầu nguyện thật nhanh để còn sang phần khác. Đối với những anh chị em cầu nguyện quá lâu, tôi đã thực sự rất mất kiên nhẫn. Thậm chí, khi đối diện với các vấn đề, tôi đã cảm thấy khó chịu khi mọi người luôn miệng nói với tôi rằng “phải cầu nguyện”, “cầu nguyện đi đã”, thay vì đưa ra những giải pháp “thực tế” hơn. Đối với tôi khi ấy, tôi chỉ dùng phao cứu trợ là “ sự cầu nguyện” khi tôi bất lực, không thể làm được gì, không có đáp áp, thì tôi mới kêu Chúa, còn một khi tôi vẫn còn có thể xử lí, thì tôi sẽ không bao giờ cần đến sự trợ giúp của Ngài. Suy cho cùng, ý nghĩa của sự cầu nguyện đối với tôi lúc bấy giờ cũng chỉ là giải pháp cuối cùng để giải quyết những nan đề mà con người bất lực.

Đức Chúa Trời biết tôi yếu ở đâu, và quả thật Ngài đã biến sự yếu đuối của tôi trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Như tôi đã nói ở trên, sự cầu nguyện đối với tôi chỉ là một giải pháp cuối cùng, không phải ưu tiên hàng đầu cho mọi vấn đề. Và thế rồi Chúa đã đặt tôi vào những hoàn cảnh mà tôi phải bất lực hoàn toàn, buộc tôi chỉ còn cách đóng cửa phòng quỳ gối và kêu gào với Chúa xin Chúa cứu giúp. Chỉ khi tôi bất lực, tôi ngã lòng, tôi đau đớn, tôi không thể làm gì khác được nữa thì tôi mới thực sự biết đến cầu nguyện dốc đổ là gì. Khi ấy, trong sự cầu nguyện than khóc, tôi đã cảm nhận được sự an ủi. Tôi cảm nhận được sự ấm áp vô tận đang bao phủ lấy tâm hồn quặt thắt của mình. Lúc đó, tôi biết Chúa đang ở cùng tôi. Tôi biết Ngài thực sự thực hữu. Tôi biết Ngài đang lắng nghe. Tôi biết Ngài ở đó. Ngay tại đó. Ngài luôn muốn giúp đỡ tôi. Ngài luôn muốn chiến đấu cho tôi. Nhưng tôi hiếm khi để Ngài làm điều đó. Để rồi đến lúc tôi bất lực hoàn toàn, nan đề tôi đang đối diện là một mớ bòng bong, hỗn độn, không thể kiểm soát, tôi đau khổ, thì tôi mới nhận ra mình thật yếu đuối và đáng xấu hổ trước mặt Chúa. Khi rõ ràng mình có Chúa ở cùng, mình dành nhiều thời gian để đi nhóm, đọc biết lời Ngài, nhưng đời sống cá nhân thì lại luôn đặt Ngài vào vị trí khán giả. Tôi đã ăn năn. Trước hết, tôi ăn năn vì chính tôi, rằng tôi đã hời hợt và vô tâm với chính mối quan hệ của mình với Chúa, để rồi từ đó mà các mối quan hệ xung quanh tôi đều rạn nứt, đổ vỡ. Tôi ăn năn vì tôi luôn nhìn vào con người và cầu xin con người giúp đỡ tôi, thay vì tôi nhìn lên Chúa và kêu cầu Ngài. Tôi ăn năn vì cả cuộc đời tôi đã luôn làm theo ý riêng, thay vì để Chúa dẫn dắt tôi theo ý muốn của Ngài. Tôi ăn năn vì tôi đã nương cậy sự khôn ngoan giới hạn của mình, thay vì chọn tin cậy sự khôn ngoan thiên thượng toàn hảo của Chúa. Tôi nhận ra tội lỗi mình nhiều vô kể, vì tôi phạm tội với Chúa trước, nên tôi cũng phạm tội với người tôi yêu, người yêu tôi, tội lỗi chồng chéo bủa vây xung quanh tôi, xung quanh người thân của tôi. Tôi là con Chúa, tôi là đứa con của sự sáng, nhưng tôi lại để mình dần chìm vào bóng tối. Đó là những gì tôi đã nhận ra trong sự cầu nguyện dốc đổ của mình. Cuối cùng, câu Kinh Thánh trong Thi Thiên 34:18, I Giăng 1:9 và Thi Thiên 146:5 đã hiện lên trong tâm trí tôi, ngay lập tức tôi như được truyền sức mạnh để tiếp tục đứng dậy, như một luồng ánh sáng soi chiếu vào chính tôi để sẵn sàng chiến đấu, làm lại từ đầu mà không còn chút dằn vặt, day dứt hay đau đớn vì những gì đã xảy ra nữa:
“Đức Giê-hô-va ở gần những người có lòng đau thương. Và cứu vớt kẻ nào có tâm hồn thống hối.”
– Thi Thiên 34:18
“Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín, công chính sẽ tha tội cho chúng ta và tẩy sạch chúng ta khỏi mọi điều bất chính.”
– I Giăng 1:9
“Phước cho người nào có Đức Chúa Trời của Gia-cốp giúp đỡ mình. Đặt niềm hi vọng nơi Đức Giê-hô-va Chúa Trời mình.”
– Thi Thiên 146:5
Quả thật đây là một kinh nghiệm đầy kỳ diệu đối với tôi trong sự cầu nguyện, và tôi cho rằng đó là một bước ngoặt của lịch sử đời mình, khi tôi đã được thay đổi tâm trí mình về sự cầu nguyện hoàn toàn. Tôi cho rằng, sự cầu nguyện có thể biến đổi một con người, thay vì chỉ giải quyết nan đề. Vì cho tới bây giờ, khi tôi đang viết những lời chứng này, nan đề của tôi vẫn còn đó, chưa hoàn toàn được giải quyết. Nhưng tôi cảm tạ Chúa vô cùng, và linh hồn tôi đang reo mừng. Vì tôi biết chắc chắn rồi đến một ngày nan đề đó sẽ không còn nữa, bởi Chúa của tôi là Đấng toàn năng, mọi sự Ngài đều cầm nắm, là Chúa trên các Chúa, Thần trên các thần, và quan trọng hơn hết, đó là con người tôi đã được thay đổi, mối quan hệ của tôi và Chúa được xây dựng gần gũi, thắt chặt hơn. Tôi hiểu chính mình nhiều hơn, và biết Chúa nhiều hơn. Nếu cho tôi được trả, tôi sẵn sàng trả mọi giá để ưu tiên đời sống cầu nguyện tương giao với Chúa lên hàng đầu, vì chỉ có vậy linh hồn tôi mới được tưới mát, bình tịnh, trong sạch. Chỉ có vậy thì tội lỗi mới không thể trói buộc, tấn công tôi, tấn công người thân của tôi, gia đình tôi, Hội Thánh tôi. Khi tôi để Chúa bảo vệ tôi, thì chính Ngài sẽ là khiên giáp và vũ khí chiến đấu của tôi để tôi có thể bảo vệ người thân lân cận mình trước sự tàn bạo của cám dỗ và tội ác trong thế giới này.

Khi tôi chia sẻ lời chứng này, tôi không mong rằng mọi người cũng phải trải qua những biến cố như tôi để được kinh nghiệm về quyền năng của sự cầu nguyện. Tôi muốn khích lệ anh chị em đừng cứng lòng với Chúa như tôi. Đừng đặt chính mình hay ai khác lên trước Ngài. Đừng bao giờ coi thường hay hạ thấp và giới hạn quyền năng của sự cầu nguyện. Chúa Ngài yêu chúng ta lắm, Ngài đã yêu ai thì Ngài sẽ yêu cho đến cùng. Vậy nên nếu chúng ta cứng lòng với Chúa, thì Ngài sẽ làm đủ mọi cách để khiến chúng ta thay đổi, kể cả đó là cách tàn nhẫn, gây nhiều đau thương. Nhưng hãy biết rằng chính Ngài sẽ giúp chúng ta vượt qua, chỉ cần chúng ta quay trở về với Ngài. Vì Chúa sẽ không đặt ra thử thách nào đến với chúng ta mà quá sức chịu đựng của con người đâu, vì Ngài là thành tín, Ngài sẽ mở đường cho ra khỏi (I Cô-rinh-tô 10:13).
Ngay sau những trải nghiệm quý báu này, thật “ngẫu nhiên” thay (tôi biết có một điều hiển nhiên đó là không có gì là ngẫu nhiên, nhưng thật bất ngờ) khi một người anh em trong Hội Thánh chúng tôi chia sẻ rằng được thúc giục dành thời gian 30 phút mỗi ngày để cầu thay cho các tín hữu và thân hữu trong Hội Thánh. Nghe được mong muốn tốt lành ấy từ người anh em mình, tôi đã không ngần ngại xung phong ngay để đồng công, dù rằng trước đó cầu thay cho người khác đối với tôi vẫn là điều gì đó rất xa vời, tôi rất lười nhác để cầu thay cho mọi người.
Từ ngày cầu thay cho anh em hàng ngày đến giờ đã là gần 4 tháng, trong 4 tháng ấy tôi cũng được tăng trưởng và biến đổi hơn rất nhiều thông qua sự cầu thay cho anh em. Vì nhận vai trò đứng vào chỗ sứt mẻ để cầu thay cho mọi người, nên tôi càng tìm kiếm Chúa và đào sâu lời Ngài nhiều hơn để chính mình được gây dựng. Tôi tin rằng khi mình được gây dựng trước tiên, thì mình sẽ có sự thông sáng để biết nên cầu thay điều gì cho mọi người. Thêm nữa, nhờ nhận vai trò trong sự cầu thay, mà tôi cũng tỉnh thức để thường xuyên tra xét tấm lòng mình nhiều hơn, điều mà trước đó tôi khá hời hợt. Vì tôi biết rằng Đức Chúa Trời lắng nghe và ban ân điển cho những người có tấm lòng ngay thẳng, khiêm nhường, và Ngài chống cự, khước từ người có tấm lòng kiêu ngạo, đầy dục vọng, tư lợi, sống theo ý riêng (Gia-cơ 4:3-6). Vậy nên khi cầu nguyện, để được Chúa lắng nghe và đáp lời, thì trước hết chính tấm lòng của tôi phải trong sạch trước mặt Chúa, để điều tôi cầu xin là những điều xuất phát từ tấm lòng ngay thẳng, và những điều xuất phát từ tấm lòng ngay thẳng, chân thật, khiêm nhường, chính là những điều đẹp ý muốn Chúa. Từ đó, tôi thấy mình được đổi mới, được làm mới, tươi mới mỗi ngày.

Qua đây, tôi cũng muốn dâng lời mời gọi với mọi người, rằng hãy dành thật nhiều thời gian để cầu nguyện với Chúa, và cũng hãy tham gia mục vụ cầu nguyện cùng với Hội Thánh, để cầu thay cho anh em, cho người thân của mình. Mỗi ngày tôi được cầu nguyện cho các nhu cầu của anh em, và mỗi ngày tôi đều được nghe về những lời chứng, lời cảm tạ Chúa đáp lời từ chính những anh em mà chúng tôi đã cầu thay cho trước đó. Thực sự rất tuyệt vời, mỗi lần như vậy tôi đều rất cảm động vì được thấy rõ quyền năng trong lời cầu nguyện là như thế nào. Tôi mong rằng tất cả mọi người đều cũng được động chạm như tôi, đều được Chúa Thánh Linh thúc giục để nuôi dưỡng và phát triển đời sống cầu nguyện cùng với Chúa. Cầu nguyện không chỉ đem lại sự chữa lành, sự hóa giải, mà còn đem lại SỰ BIẾN ĐỔI CON NGƯỜI – là điều khó nhất mà tất cả chúng ta không bao giờ có thể tự sức mình làm được.
Với những người chưa tin Chúa Giê-xu, tôi muốn nói rằng Thiên Chúa không phải là Đấng xa vời. Ngài ở ngay giữa chúng ta, Ngài là tốt lành, Ngài là tình yêu, Ngài là công chính, Ngài là bình an, Ngài là Chân Thần duy nhất, anh chị em cũng chỉ cách Ngài một lời cầu nguyện mà thôi. Cuộc sống này, thế giới này là tăm tối, bị vấy bẩn bởi sự chống nghịch, đầy dẫy tội lỗi và đau khổ, và tội lỗi thì luôn đi kèm với hình phạt. Chỉ có đến với Chúa Giê-xu – Con Một của Chúa Hằng Hữu – Cứu Chúa của nhân loại, xưng tội mình và mời Chúa bước vào cuộc đời anh chị em làm chủ, thì anh chị em sẽ được thánh hóa để trở nên thánh khiết, có sức mạnh để chống cự lại tội lỗi thế gian, để rồi chính linh hồn anh chị em sẽ được cứu rỗi, anh chị em sẽ chết trong thân xác nhưng sẽ lại được sống lại trong thân thể mới giống như Chúa Giê-xu đã sống lại sau 3 ngày sau khi Ngài chết trên cây thập tự và vui hưởng sự sống đời đời nơi vương quốc Thiên Đàng. Có Chúa chúng ta có hi vọng, không có Chúa chúng ta sẽ chỉ có tuyệt vọng mà thôi. Xin Chúa động chạm và mở tấm lòng cho anh chị em!
(Bài làm chứng của Vi Anh – tín hữu của HTTL Mùa Gặt)
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT