Chúng ta thường hay biết đến cái tên Môi-se gắn liền với những bộ phim nổi tiếng về đất nước Ai Cập, nhưng mấy ai biết được Kinh Thánh chính là cuốn sử sách ghi lại về Môi-se – người đầy tớ trung thành được chọn lựa và ban ơn của Đức Chúa Trời để dẫn dắt dân Do Thái thoát khỏi kiếp nô lệ tại Ai Cập.
Hôm nay, ngày 20/8/2021, Chương trình Tĩnh Nguyện Bình Minh của Hội Thánh Tin Lành Mùa Gặt sẽ chia sẻ phân đoạn Kinh Thánh: Xuất Ai Cập Ký 3:11 với chủ đề: “Sự trưởng thành của Môi-se”.
Nhưng Môi-se thưa với Đức Chúa Trời rằng: “Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ôn và đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập?”
Xuất Ai Cập Ký 3:11 VIE2010
Được sinh ra với cương vị là một hoàng tử của một đế chế vĩ đại nhất thời bấy giờ, nhưng Môi-se không bao giờ quên gốc tính xuất thân của mình là người Y-sơ-ra-ên, một dân tộc hèn mọn đang làm nô lệ cho Ai Cập. Môi-se là một con dân có tấm lòng yêu quê hương, thương xót cho con người Do Thái, điều này đã được thể hiện qua việc ông đã giết một người Ai Cập để bảo vệ một người Y-sơ-ra-ên lúc đó đang bị tấn công. Tuy nhiên, việc làm bộc phát từ cảm xúc phẫn nộ ấy của ông đã không khiến người Do Thái đó biết ơn hay nhìn thấy tấm lòng của ông, mà ngược lại họ còn trách ông muốn gây thêm hoạ cho họ (Xuất Ai Cập Ký 2:11-14). Vì sự cố này mà Môi-se đã bị vua Pha-ra-ôn tìm giết và ông đã phải chạy trốn vào hoang mạc cư ngụ suốt một thời gian dài. Qua 40 năm, ông bất ngờ nhận được sự kêu gọi của Chúa dành cho mình là dẫn dân Do Thái ra khỏi đất nước Ai Cập. Đây là một trọng trách quá lớn với một tôi tớ lúc bấy giờ chỉ là một người chăn chiên. Môi-se lúc này không còn tự tin, không còn ý chí bạo dạn dám xông lên như hồi còn trai trẻ trước kia, cũng chẳng còn địa vị cao quý có sức ảnh hưởng quyền thế tại Ai Cập. Ông đã sợ hãi, lo lắng, bối rối khi nhận được mệnh lệnh. Và đó chính là một chuyển biến cho thấy rõ rệt sự trưởng thành của Môi-se, khi ông đã nhận ra chính mình là yếu đuối và cần nương cậy vào Đức Chúa Trời để hoàn thành mọi nhiệm vụ.
Chúa đã chọn Môi-se vào thời điểm ông chỉ là một người tầm thường, chứ không phải khi Môi-se là hoàng tử. Ngài luôn như vậy, luôn dùng sự yếu đuối của chúng ta để làm trọn sức mạnh của Ngài (II Cô-rinh-tô 12:9). Đối với Chúa, khi chúng ta nhận biết mình yếu đuối và kém cỏi, cần nương dựa Chúa, thì đó chính là bước tiến trong sự trưởng thành của chúng ta – Môi-se là một minh chứng cho điều này. Vậy, thưa anh chị em, mỗi người trong chúng ta đều có những xuất phát điểm như Môi-se. Chúng ta ai cũng đều có quãng thời gian chưa trưởng thành để trở nên trưởng thành. Chúng ta có thể kiêu ngạo, chúng ta có thể dại dột và hàng động theo ý riêng, theo cảm xúc, chúng ta có thể thiếu hiểu biết về Chúa, có thể ngông cuồng, nhưng khi chúng ta nhận biết rõ mình là ai và Chúa là ai, khi chúng ta biết hạ gối quỳ xuống trước Ngài và ăn năn, thấy bản thân là yếu đuối và bất toàn, cần phải thay đổi, thì chính lúc ấy Chúa sẽ nâng đỡ anh chị em và thánh hoá, giúp cho chị em tăng trưởng trong Ngài.
Nguyện xin Đức Thánh Linh mở mắt cho anh chị em thấu hiểu được ý muốn của Chúa, đời sống anh chị em là một đời sống khiêm nhường trước Ngài, luôn chờ đợi ý Ngài bày tỏ và vâng phục chân lý, dù anh chị em là ai, sống trong hoàn cảnh nào và có vị thế gì. A-men!
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT
Giới thiệu về chương trình Tĩnh Nguyện Bình Minh | Tổng hợp các bài tĩnh nguyện