Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta không ít lần tự hỏi rằng tại sao Đức Chúa Trời không đáp lời cầu nguyện. Thực chất, điều này đến từ việc chúng ta quá khao khát và mong chờ được Chúa đáp lời theo cách mà chúng ta muốn nhận được từ nơi Ngài. Nhưng, Đức Chúa Trời quyền năng và vĩ đại của chúng ta, Ngài không bị giới hạn bởi bất kỳ tư tưởng nào của con người. Ngài là Vua trên muôn vua, Chúa của các chúa, và cách Ngài nhậm lời cầu xin cũng vượt trên lối suy nghĩ hạn hẹp của chúng ta.
“Khi còn sống trong thân xác, Đấng Christ đã lớn tiếng dâng những lời cầu nguyện và nài xin đầy nước mắt lên Đấng có quyền cứu mình khỏi chết; và bởi lòng thành kính, Ngài được nhậm lời.“
Hê-bơ-rơ 5:7-10 VIE2010
Còn nhớ phân đoạn Kinh Thánh khi Chúa Giê-xu ở trong vườn Ghết-sê-ma-nê, có thể nói đó là một trong những phân đoạn tiêu biểu để lại ấn tượng nhất về sự cầu nguyện của Chúa Giê-xu trong sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ 26:36-46), khi mà trong lời cầu nguyện ấy của Chúa, chúng ta có thể cảm nhận được rõ sự tranh chiến cũng như những cảm xúc rất con người của Chúa Giê-xu trước khi Ngài phải chịu hình trên thập giá. Ngài đã lớn tiếng van nài, nước mắt và mồ hôi của của Chúa tuôn đổ như máu. Chúa đã phải giằng co giữa xác thịt là những gì sợ hãi, đau buồn, thê thảm, đối với kế hoạch của Cha dành cho Ngài là gánh thay toàn bộ tội lỗi của nhân loại và chịu chết, bị phân cách khỏi mặt Đức Chúa Cha, là điều mà Ngài chưa bao giờ từng trải qua trước đó. Ngay trong giây phút của sự yếu đuối mình, Chúa đã cất tiếng thành khẩn cầu xin theo ý riêng, là xin Cha cất chén thịnh nộ này khỏi Chúa. Nhưng đến cuối cùng, Chúa Giê-xu vẫn lựa chọn phó thác mọi sự cho Đấng chủ tể có thẩm quyền trên sự sống và sự chết, và nguyện xin ý muốn và kế hoạch của Đấng ấy được thành.
Chúng ta thấy rằng Chúa Giê-xu vừa là Đức Chúa Trời, nhưng Ngài cũng vừa là con người, và Ngài cũng đã từng cầu nguyện theo ý muốn riêng, giống như tất cả chúng ta, nhưng sự mạnh mẽ hơn hẳn ở trong Ngài ấy là tinh thần tự chủ để thuận phục theo mọi ý muốn của Đức Chúa Trời trên Ngài. Chúa Giê-xu là một tấm gương của sự vâng phục, và đó cũng là một tấm gương mà chúng ta phải noi theo khi trình dâng những nhu cầu và nan đề của mình lên cho Chúa. Đức Chúa Trời luôn lắng nghe tiếng kêu cầu của con dân Ngài, và Ngài luôn nhậm lời, ngay khi mà chúng ta cầu nguyện theo ý muốn của Chúa. Đức Chúa Trời đã im lặng với lời cầu xin lần thứ nhất cho việc cất chén thịnh nộ khỏi Chúa Giê-xu, nhưng ngay sau đó khi Chúa Giê-xu quyết định thuận phục thì Chúa Cha đã nhậm lời. Cũng vậy, khi chúng ta cầu nguyện xin Chúa đáp ứng những điều chúng ta mong muốn, đã bao giờ chúng ta dừng lại để soi xét xem điều này có đẹp ý muốn Chúa hay không? Nếu không, thì chắc hẳn sự im lặng của Chúa dành cho chúng ta ấy là sự chờ đợi để chúng ta có một tinh thần và thái độ thuận phục giống như Đấng mà chúng ta xưng nhận. Ý muốn của Đức Chúa Trời luôn tốt hơn ý muốn của chúng ta. Kế hoạch và chương trình của Đức Chúa Trời luôn kỳ diệu và toàn hảo và vượt trên mọi sự hiểu biết, mọi điều mà chúng ta suy tưởng (Ê-sai 55:8-9).
Thưa anh chị em yêu dấu, nương cậy và phó thác chính mình lên cho Chúa là hành động thể hiện đức tin mãnh liệt nhất, và Chúa Giê-xu của chúng ta đã thực hiện điều này. Đức tin của chúng ta chỉ cần nhỏ như hạt cải thôi, cũng đã đủ để khiến cho một hòn núi bị nhấc lên và dời đi (Ma-thi-ơ 17:20), thế thì nếu đức tin ấy của chúng ta lớn mạnh, nó sẽ đem đến quyền năng bất bại sự sợ hãi, đắc thắng mọi khổ đau, chịu đựng mọi hoàn cảnh, giống như Chúa Giê-xu đã từng vượt qua.
Nguyện xin Đức Chúa Trời cùng Thánh Linh Ngài sẽ luôn nâng đỡ anh chị em và xức dầu cho sự yếu đuối của anh chị em trở nên mạnh mẽ, luôn đặt sự vâng phục và nhờ cậy Chúa bởi đức tin lên hàng đầu trong đời sống cầu nguyện tương giao với Chúa của anh chị em, vì biết rằng sự cầu nguyện chỉ có thể tối ưu thẩm quyền của nó khi chúng ta vâng phục ý muốn của Đức Chúa Trời. A-men!
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT