Chúng ta biết rằng trên đường đua trong các cuộc thi, giải đấu thường niên, các vận động viên phải nỗ lực rất nhiều để chiến thắng và dành được “mão miện” duy nhất. Nhưng đến mùa giải sau, lại có những vận động viên khác đoạt giải, “mão miện” được thay thế. Mỗi kỳ, mỗi đợt, sẽ có những người lên ngôi khác nhau. Tuy nhiên, đối với cuộc đua giành “mão miện của sự sống” thì lại khác. Chúng ta chỉ có một cuộc đời để đua, một con đường để chạy, một cơ hội duy nhất để đạt chiếc vương miện không ai có thể lấy lại được của chúng ta. Liệu chúng ta có đang trong cuộc chạy đua để dành “mão miện sự sống”? Hay lại là cuộc đua để giành “mão miện hay hư nát”, dễ dàng bị tước đoạt? Chúng ta có đang vươn tới những cái đích, mà cái đích đó thực chất lại là sự hư không hay không?
“Anh em không biết rằng trong cuộc chạy đua ở thao trường, tất cả đều chạy nhưng chỉ có một người đoạt giải sao? Vậy, hãy chạy thế nào để anh em có thể đoạt giải. Tất cả các vận động viên phải tự kỷ luật trong mọi sự. Họ chịu vậy để được mão miện hay hư nát. Nhưng chúng ta chịu vậy để được mão miện không hay hư nát.”
I Cô-rinh-tô 9:24-27
Phân đoạn Kinh Thánh trên thuộc thư Thứ Nhất của Phao-lô gửi cho các tín hữu tại Cô-rinh-tô (Corinth), là Hội Thánh mà Phao-lô đã thiết lập, để giúp họ giải quyết những nan đề trong đời sống đức tin đã xảy ra trong Hội Thánh. Lúc ấy, Cô-rinh-tô là một đô thị lớn theo văn hóa Hi Lạp, là thủ phủ của tỉnh A-chai thuộc đế quốc La Mã – cái nôi của thế vận hội Olympic.

Sứ đồ Phao-lô đã so sánh cuộc đua của vận động viên và của Cơ Đốc Nhân. Nếu cuộc đua của vận động viên diễn ra trên đường chạy thì với Cơ Đốc Nhân, đó là cuộc đua thuộc linh diễn ra trên đường đời. Trên cuộc đua đó, thay vì quay sang trái, phải, nhìn về phía sau, Cơ Đốc Nhân cần hướng thẳng về phía trước để dành được “mão triều thiên không hay hư nát”, nhắm đến đích là sự sống đời đời. Cuộc đua này không chỉ diễn ra trong một ngày, một tháng mà là cả cuộc đời. Chắc hẳn trên đường đua sẽ có lúc bị nản lòng, đức tin xao động vì chúng ta là con người sống trong xác thịt.
Nếu vận động viên cần có huấn luyện viên giúp đạt được phần thưởng thì Cơ Đốc Nhân cũng cần có huấn luyện viên, đó chính là Đức Thánh Linh – là Thần Chân Lý giúp đỡ ta đạt được “mão triều thiên không hay hư nát”. Nếu như vận động viên cần được tiếp sức thì với Cơ Đốc Nhân cũng cần được tiếp sức bởi lương thực thuộc linh chính là lời Chúa. Nếu vận động viên cần có khán giả cổ vũ thì Cơ Đốc Nhân cũng cần có anh chị em cùng đức tin khích lệ luôn luôn.
Và dù bước đi cùng tập thể nhưng phần thưởng dành cho mỗi người là khác nhau như Khải Huyền 22:12 có chép: “Nầy, Ta đến mau chóng, đem phần thưởng theo với Ta, để thưởng cho mỗi người tùy theo việc họ đã làm”. Phần thưởng Chúa ban cho mỗi người khác nhau, tùy theo việc chúng ta làm. Vì vậy, chính chúng ta cũng cần phải nỗ lực. “Kỉ luật thuộc linh” sẽ giúp chúng ta có sức bền vượt qua mọi cám dỗ thử thách. Mỗi ngày, Cơ Đốc Nhân hãy đổ đầy năng lượng bằng thức ăn thuộc linh là Kinh Thánh; hơi thở thuộc linh là cầu nguyện; chớ bỏ sự nhóm lại, tích cực làm chứng, dâng hiến, tham gia và các mục vụ của Hội Thánh…Tất cả những hoạt động đó sẽ giúp nuôi dưỡng đời sống thuộc linh khỏe mạnh.
Cầu nguyện: Chúa ơi trong thời điểm dịch lệ này, chúng con ở nhà nhiều hơn, nếp sinh hoạt có nhiều thay đổi. Xin Thánh Linh Chúa nhắc nhở và giúp đỡ chúng con vượt qua những lúc nản lòng, đức tin xao động. Xin Thánh Linh Chúa – Ngài là huấn luyện viên của cuộc đời con, hãy giúp con tuân giữ những kỉ luật thuộc linh để mỗi ngày Chúa ban cho sẽ trở thành cơ hội để chúng con tôn cao danh Chúa. A-men!
8/6/2021 – MỤC VỤ TRUYỀN THÔNG – HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT