Một cái hạt, khi gieo xuống, thì sẽ dần tách vỏ mà mọc lên cái cây. Một con sâu sẽ dần tách kén mà hoá bướm.

Trước đây, tôi thấy khái niệm “Chúa phục sinh” khá khó hiểu. Nhưng khi soi chiếu phần giải thích trong Kinh Thánh, rằng thật ra đây cũng chỉ là một nguyên tắc thiết kế rất căn bản của Chúa, có thể dễ dàng nhìn thấy trong thiên nhiên tạo vật.
“Người khờ dại kia ơi! Vật gì anh gieo, nếu trước hết không chết đi, thì không sống lại được. Còn vật anh gieo, không phải chính là hình thể sẽ mọc lên, nhưng đơn giản chỉ là một cái hạt, như hạt lúa mì hay vài thứ hạt khác.”
I Cô-rinh-tô 15:36-37 VIE2010
Vật gì gieo xuống, như cái hạt hay con sâu, đều phải “chết đi” để một sự sống mới đẹp đẽ hơn, ít bị giới hạn hơn có thể trổ lên. Niềm tin vào Chúa cũng được đặt trên nền tảng về sự chết đi và sự sống lại ấy. Niềm tin này là hoàn toàn vô nghĩa nếu Chúa chỉ là một người nói hay, làm hay, nhưng cuối cùng vẫn chết.
Việc có một người tên là Giê-xu ở vùng Na-xa-rét nước Do Thái đã chết đi rồi sống lại sau 3 ngày – hoặc là một lời nói dối khó tin nhất lịch sử, được che dấu tinh vi tới mức 2000 năm sau vẫn có cả triệu người tin vào bất chấp những tiến bộ của khoa học; hoặc điều đó là hy vọng và là tin tức đáng chú ý nhất của mọi thời đại.
Nguyễn Thu Trang – Hội Thánh Tin Lành Mùa Gặt