Điều đầu tiên để hiểu được trong cuộc thảo luận này là chỉ có một chủng tộc-nhân loại. Người da trắng, người Phi châu, người Á châu, người Ấn Độ, người Ả Rập, và người Do Thái không khác nhau chủng tộc. Đúng hơn là chủng tộc loài người khác nhau về sắc tộc. Tất cả nhân loại đều có cùng một đặc điểm thể chất (tất nhiên có một số thay đổi nhỏ). Điều quan trọng hơn, tất cả con người được tạo ra theo hình ảnh của Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 1:26-27). Thiên Chúa yêu thương thế giới rất nhiều đến nỗi Ngài đã gửi Chúa Giê-xu Christ đến để chịu chết cho chúng ta (Giăng 3:16). Thế giới hiển nhiên bao gồm tất cả các dân tộc.
Thiên Chúa không bày tỏ sự thiên kiến hoặc thiên vị (Phục truyền luật lệ ký 10:17; Công vụ 10:34; Rô-ma 2:11; Ê-phê-sô 6:9), và cũng không cho chúng ta thiên vị. Câu Kinh Thánh trong sách Gia-cơ 2:4 mô tả những người phân biệt đối xử như là “bị phán xét với những ý nghĩ gian ác”. Thay vào đó, Chúa yêu cầu chúng ta yêu người lân cận như chính mình (Gia-cơ 2:8). Trong Kinh Thánh Cựu Ước, Thiên Chúa chia nhân loại thành hai nhóm “chủng tộc”: Do Thái và dân ngoại. Ý định của Thiên Chúa đã cho người Do Thái làm vương quốc của các thầy tế lễ chăm sóc cho các nước dân ngoại. Thay vào đó đa phần người Do Thái đã trở thành tự hào về địa vị của họ và khinh thường dân ngoại. Chúa Cứu Thế Giê-xu đã chấm dứt việc này, Ngài phá hủy bức tường phân chia của thù nghịch (Ê-phê-sô 2:14). Tất cả các hình thức phân biệt chủng tộc, thành kiến và phân biệt đối xử là sỉ nhục đến công việc của Chúa Cứu Thế trên thập tự giá.
Vì Ngài là sự bình an của chúng ta, Ngài đã kết hợp cả hai nhóm thành một, phá đổ bức tường ngăn cách vốn gây thù địch. (Ê-phê-sô 2:14)
Chúa Giê-xu Christ truyền lệnh chúng ta yêu thương nhau như Ngài yêu thương chúng ta (Giăng 13:34). Nếu Thiên Chúa là công bình và yêu thương chúng ta với tính công bình, như thế chúng ta cần phải yêu thương người khác với tiêu chuẩn cao như vậy. Chúa Giê-xu dạy trong Ma-thi-ơ đoạn 25 rằng bất cứ điều gì chúng ta làm ít nhất là cho các anh em của Ngài, chúng ta làm cho Ngài. Nếu chúng ta hành xử với một người bằng cách khinh rẻ, chúng ta đang ngược đãi một người được tạo ra bằng hình ảnh của Thiên Chúa, chúng ta đang gây tổn thương cho ai đó là những người Thiên Chúa yêu thương và Chúa Giê-xu đã chết cho người ấy.
Ta ban cho các ngươi một điều-răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. (Giăng 13:34)
Phân biệt chủng tộc, trong nhiều hình thức khác nhau và những mức độ khác nhau, đã tuyền nhiễm trên nhân loại hàng ngàn năm. Hỡi những anh chị em của các dân tộc, điều này không nên. Những nạn nhân của phân biệt chủng tộc, thành kiến và phân biệt đối xử cần tha thứ. Ê-phê-sô 4:32 tuyên bố, “Hãy ở với nhau cách nhân-từ, đầy-dẫy lòng thương-xót, tha-thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha-thứ anh em trong Đấng Christ vậy”. Những người phân biệt chủng tộc không xứng đáng được sự tha thứ của bạn, nhưng chúng ta xứng đáng được sự tha thứ của Thiên Chúa ít ra đến hiện nay. Những người hành xử phân biệt chủng tộc, thành kiến và phân biệt đối xử cần phải ăn năn. “Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Ðức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Ðức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình.” (Rô-ma 6:13). Có thể nhận biết hoàn toàn trong Ga-la-ti 3:28: “Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi-mọi hoặc người tự-chủ; không còn đàn-ông hoặc đàn-bà; vì trong Đức Chúa Jêsus-Christ, anh em thảy đều làm một.”
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT
Nguồn: GotQuestions.org