Sống trong sự lo lắng thì cảm giác giống như sống trên đường chạy trốn- trừ phi bạn đang chạy khỏi chính cuộc sống của chính mình. Sự hoang mang lắng đọng trong lồng ngực khi bạn cố gắng trốn thoát đến một nơi an toàn dường như xa tầm với. Những lo lắng quay cuồng trong đầu bạn với tốc độ khiến bạn khó thở và nỗi sợ hãi dâng lên, gây ra sự thiếu quyết đoán và thiếu tự tin.
Nghe có vẻ quen không? Có những áp lực liên tục không bao giờ ngừng trong cuộc sống của bạn- email mới liên tục, những thông báo chồng chất trên điện thoại chúng ta, và đừng quên bẫy so sánh mà phương tiện truyền thông xã hội mang đến. Vì vậy, làm thế nào chúng ta sống với điều đó, khi bạn biết rằng như một người theo Chúa Giê-xu, chúng ta được kêu gọi để sống một cuộc sống không cần lo lắng?
Chúng ta thường cảm thấy đè nặng bởi tội lỗi bởi vì chúng ta nghĩ Cơ Đốc Nhân không nên cảm thấy như vậy.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể ngừng chạy từ một thứ gì đó và bắt đầu chạy đến một ai đó?
Chúng ta có thể. Bạn có thể. Lời hứa rằng chúng ta có thể sống không cần lo lắng bằng cách không dựa vào những gì chúng ta có thể tạo ra nhưng dựa vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Hãy kiểm tra những gì được nói trong Phi-líp 4:6-7.
Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Giê-xu Christ.
Riêng chúng ta, chúng ta đang vô vọng trong cuộc chiến chống lại sự lo lắng. Nhưng với Đức Chúa Trời thì sao? Chúng ta đang bước vào sự hiện diện của Ngài, nơi cung cấp sự bình an mà chúng ta thậm chí không thể hiểu được.
Có điều gì tốt hơn lời hứa đó? Đó là một quá trình liên tục. Trong mỗi tình huống. Mỗi khi chúng ta bắt đầu cảm thấy lo lắng, chúng ta có thể đến trước Đức Chúa Trời để xin sự bình an của Ngài bởi vì sự bình an là điều được sinh ra trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
Lo lắng sẽ không biến mất ngày lập tức. Đó là từng khoảnh khắc, một quá trình liên tục để tìm kiếm sự hiện diện của Ngài. Trong một vài ngày tới, chúng ta sẽ chia sẻ những câu chuyện của những người đã chiến đấu với sự lo lắng và những gì họ học được trong suốt quá trình đó.
Nếu bạn đang vật lộn với chứng rối loạn lo âu, điều quan trọng là bạn phải tìm kiếm sự trợ giúp cần thiết. Nếu bạn nghĩ rằng bạn bị rối loạn lo âu, hãy đến gặp bác sĩ. Tìm kiếm sự giúp đỡ không làm bạn yếu đuối; điều đó làm cho bạn khôn ngoan.
Một số phân đoạn Kinh Thánh giúp bổ sức cho bạn từ Chúa:
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn, tôi lại còn nói nữa: Hãy vui mừng đi! Hãy cho mọi người biết tính nhu mì của anh em. Chúa đã gần rồi! Đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin cùng sự tạ ơn mà trình dâng những nhu cầu của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt trên mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và trí anh em trong Đấng Christ Jêsus.
Phi-líp 4:4-7
“Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi ít lâu sau, các con sẽ lại thấy Ta.” Vì vậy, vài môn đồ Ngài nói với nhau rằng: “Thầy bảo chúng ta: ‘Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi, ít lâu sau các con sẽ lại thấy Ta, vì Ta về với Cha.’ Điều nầy có nghĩa gì?” Họ nói: “‘Ít lâu’ có nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài muốn nói gì.” Đức Chúa Jêsus biết các môn đồ muốn hỏi Ngài nên nói rằng: “Có phải các con đang hỏi nhau về câu nói: ‘Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi ít lâu sau, các con sẽ thấy Ta’, có nghĩa là gì phải không? Thật, Ta bảo thật các con, các con sẽ khóc lóc, than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ đau buồn, nhưng sự đau buồn của các con sẽ trở thành vui mừng. Người phụ nữ lúc sinh nở thì đau đớn, vì đã đến giờ của mình, nhưng khi đứa trẻ chào đời thì người ấy không còn nhớ đến sự đau đớn nữa, mà vui mừng vì một người đã được sinh ra trong thế gian. Cũng vậy, bây giờ các con đau buồn, nhưng Ta sẽ gặp lại các con thì lòng các con vui mừng, và không ai có thể đoạt lấy niềm vui của các con. Trong ngày đó, các con sẽ không hỏi Ta điều gì nữa. Thật, Ta bảo thật các con, bất cứ điều gì các con cầu xin Cha thì Ngài sẽ nhân danh Ta ban cho các con. Đến bây giờ, các con chưa từng nhân danh Ta cầu xin điều gì. Hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được, để niềm vui của các con được trọn vẹn.Ta đã dùng ẩn dụ để nói những điều nầy cho các con. Nhưng giờ đến, Ta không còn dùng ẩn dụ để nói với các con nữa, nhưng sẽ nói về Cha cho các con một cách rõ ràng. Trong ngày ấy, các con sẽ nhân danh Ta mà cầu xin. Ta không nói rằng Ta sẽ vì các con mà cầu xin Cha đâu; vì chính Cha yêu thương các con, bởi các con đã yêu mến Ta và tin rằng Ta từ Đức Chúa Trời đến. Ta đã từ Cha đến thế gian, và Ta lại rời thế gian để về với Cha.”Các môn đồ thưa rằng: “Bây giờ Thầy nói rõ ràng, không dùng ẩn dụ nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết tất cả, không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin rằng Thầy đến từ Đức Chúa Trời.” Đức Chúa Jêsus đáp: “Bây giờ các con tin không? Nầy giờ đến và đã đến rồi, khi các con sẽ tan lạc, ai đi đường nấy, bỏ Ta lại một mình. Nhưng Ta không ở một mình, vì Cha ở với Ta. Ta đã bảo các con những điều nầy, để các con có sự bình an trong Ta. Các con sẽ có hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi.”
Giăng 16:16-33
Cầu xin chính Chúa bình an ban bình an cho anh em trong mọi lúc và bằng mọi cách! Xin Chúa ở với tất cả anh em!
II Tê-sa-lô-ni-ca 3:16
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT
Nguồn: YouVersion