Bạn đã bao giờ cảm thấy cảm xúc của mình trái ngược với đức tin của mình chưa? Có thể bạn theo Chúa Giê-xu, nhưng một người bạn nào đó liên tục đăng những điều trên mạng xã hội khiến bạn mất phương hướng. Có thể bạn thấy mình đang la mắng con cái hoặc các thành viên trong gia đình mình. Hoặc có thể bạn không khỏi lo lắng về một số điều không chắc chắn mà bạn đang trải qua.
Tất cả chúng ta đều trải qua. Tất cả chúng ta đều đã phải đối mặt với những cảm xúc khó chịu khiến chúng ta tự hỏi liệu niềm tin của mình có mong manh hay không.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu cảm giác và đức tin của chúng ta không chiến tranh với nhau? Điều gì sẽ xảy ra nếu cảm giác của chúng ta thực sự có thể thúc đẩy đức tin của chúng ta?
Chúa Giê-xu đến với tư cách như một người trong chúng ta. Ngài hoàn toàn là người và hoàn toàn là Đức Chúa Trời. Ngài trải qua mọi cảm xúc của chúng ta, nhưng Ngài không phạm tội. Cảm xúc không phải là vấn đề — thường thì phản ứng của chúng ta đối với chúng có thể trở thành vấn đề.
Vì vậy, chúng ta càng muốn che giấu cảm xúc của mình, và muốn quên chúng tồn tại hoặc làm tê liệt chúng bằng một lít kem — điều quan trọng phải nhớ rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra cảm xúc của chúng ta. Ngài đã truyền cho chúng ta khả năng suy nghĩ và cảm nhận.
Thực tế là, trong Kinh thánh, chúng ta thấy Chúa Giê-xu nổi giận, buồn bực, thất vọng, Ngài trải qua rất nhiều cảm xúc khác. Và trong mọi cảm xúc, chúng ta nhận thấy Ngài kết nối chặt chẽ hơn với Cha của Ngài.
Trong Ma-thi-ơ 26:37-39, chúng ta thấy Chúa Giê-xu trở nên đau buồn và thống hối về việc Ngài bị đóng đinh trên cây thập tự giá. Tuy nhiên, giữa nỗi đau của Ngài, Ngài cầu nguyện với Cha rằng ý muốn của Đức Chúa Trời sẽ được thực hiện.
“Rồi Ngài đem Phi-e-rơ và hai con trai Xê-bê-đê cùng đi. Ngài bắt đầu đau buồn và bối rối. Ngài nói: “Linh hồn Ta đau buồn cho đến chết; các con hãy ở đây và tỉnh thức với Ta.” Đi xa hơn một chút, Ngài sấp mặt xuống và cầu nguyện: “Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi con! Dù vậy, không theo ý con, mà theo ý Cha.”” Ma-thi-ơ 26:37-39
Đó là chìa khóa. Chúa Giê-xu không bỏ qua nỗi đau của chính Ngài, và Ngài không lãng quên nỗi đau của chúng ta. Thay vào đó, Ngài hứa sẽ ở với chúng ta trong đó. Vì vậy, cảm giác của chúng ta có thể thúc đẩy đức tin của chúng ta, nhưng chỉ khi chúng thúc đẩy chúng ta chạy đến với Cha.
Hãy nhìn vào những gì Chúa Giê-xu nói trong Giăng 16:20 khi Ngài nói với các môn đồ điều sẽ xảy ra với Ngài:
“Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc-lóc, than-vãn, còn người đời sẽ mừng-rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo-buồn, nhưng sự lo-buồn các ngươi sẽ đổi làm vui-vẻ.” Giăng 16:20 NLT
Chúa Giê-xu biết mục đích của sự đau đớn của Ngài, nhưng Ngài không làm giảm nhẹ sự đau buồn của các môn đồ trong quá trình này. Chúa Giê-xu cho biết họ sẽ khóc-lóc, than-vãn và buồn bã về những gì sắp xảy ra. Ngài không bảo họ “vượt qua nó” hay “cố gắng vượt qua” hoặc “bỏ qua nó.” Ngài nói rằng sự lo-buồn các ngươi sẽ đổi làm vui-vẻ.
Có cảm giác không phải là thất bại. Chúng là một lời nhắc nhở giúp chúng ta tới gần Cha. Vì vậy, trong vài ngày tới, chúng ta sẽ học cách Chúa Giê-xu đáp lại một số cảm giác của Ngài khi Ngài còn ở trên đất này và điều đó giúp chúng ta biết hành động như thế nào trong ngày hôm nay.
Cầu nguyện: Lạy Đức Chúa Trời, cảm ơn Ngài đã khơi dậy cảm xúc trong con. Bất cứ khi nào con cảm thấy tức giận, sợ hãi, thất vọng, buồn bã, vui vẻ hoặc bất cứ điều gì, hãy giúp con chạy đến với Ngài. Hôm nay con đã cảm thấy ____, nhưng con biết rằng Ngài đang ở bên con trong chính cảm xúc đó. Hãy cho con biết Ngài muốn dạy con điều gì thông qua cảm giác này và giúp con đáp lại theo cách tôn vinh Ngài và những người khác. Nhân danh Chúa Giê-xu, Amen.
HỘI THÁNH TIN LÀNH MÙA GẶT
Nguồn: YouVersion